Sau khi tan họp, Diệp Chước trở lại văn phòng, liền vùi đầu làm việc.
Từ sau khi đồng ý hợp tác cùng tập đoàn Khương thị, Diệp Chước bận bịu tối mặt. Khi nàng bận rộn hầu như là không để ý đến chuyện bên ngoài. Ngay cả Sầm Thiếu Khanh đến lúc nào cũng không biết.
Diệp Chước cứ như vậy ngồi trước bàn làm việc, có chút cúi đầu, mặt mày nghiêm túc, chỉ cần ngẩng đầu một cái, liền có thể thấy được sườn mặt nàng. Mi mắt mảnh khảnh lay động ở giữa sóng mũi cao tạo nên cảnh đẹp mê người. Khuynh quốc khuynh thành.
Đều nói thời điểm một người chuyên chú làm việc là có mị lực nhất. Câu nói này dùng trên thân Diệp Chước là thích hợp nhất.
Sầm Thiếu Khanh có chút ngước mắt, “Chủ nhân, cần hỗ trợ gì không?”
“Anh đến lúc nào?” Diệp Chước có chút ngước mắt.
Sầm Thiếu Khanh vân vê phật châu, “Vừa mới.”
Diệp Chước nói tiếp: “Rót cho tôi cốc nước đi.”
“Liền có.” Sầm Thiếu Khanh đem phật châu để lên bàn, đứng dậy đi lấy nước cho Diệp Chước.
Giây lát, giọng Sầm Thiếu Khanh từ giữa phòng truyền tới, “Chủ nhân, cần thêm lát chanh không?”
“Uhm.” Diệp Chước nói tiếp: “Nhớ thêm ít mật ong.”
“Được.” Sầm Thiếu Khanh hóa thân tiểu trợ lý, pha cho Diệp Chước nước chanh mật ong.
Giây lát, Sầm Thiếu Khanh đem tới ly nước để trên mặt bàn, “Chủ nhân, uống nước.”
Diệp Chước cầm ly lên uống một hớp, “Thuận tiện đem cái này cầm đi photo một bản.”
“Được.” Sầm Thiếu Khanh cầm văn kiện lên đi ra ngoài.
Lầu một, phòng in ấn.
Sầm Thiếu Khanh xuất hiện khiến một đám người nghị luận ầm ĩ.
“Ông trời của ta ơi, quá đẹp trai a! Tập đoàn chúng ta lúc nào có người cực phẩm như vậy?”
“Nhìn thật hấp dẫn a!”
“Ai muốn đi xin Wechat?”
“Oẳn tù tì, ai thắng thì đi!”
Đúng lúc này, một cô gái tóc dài cầm văn kiện đi tới, “Các ngươi tỉnh lại đi! Còn muốn Wechat người ta! Biết hắn là ai không?”
“Ai vậy?”
“Hắn không phải nhân viên của tập đoàn chúng ta sao?”
Cô gái tóc dài nói tiếp: “Hắn là bạn trai của Diệp hội trưởng, Sầm ngũ gia.”
“Mẹ nó! Sầm ngũ gia! Đệ nhất đại gia Hoa Hạ đại lục – Sầm gia?”
“Đúng, chính là Sầm gia!”
“Trời ạ! Hai người này cũng quá xứng đôi đi!”
“Trước đó ta nghe nói Sầm ngũ gia là chủ nghĩa độc thân, còn ăn chay niệm phật. Xem ra, loại tin đồn này, thật đúng là ngay cả dấu chấm câu cũng không thể tin!”
“Không phải chỉ một mình người! Ta cũng nghe nói Sầm ngũ gia là theo chủ nghĩa độc thân.”
“Diệp hội trưởng xinh đẹp như vậy, đừng nói Sầm ngũ gia là chủ nghĩa độc thân, coi như Sầm ngũ gia là hòa thượng thật, cũng sẽ động tâm a?”
“Đúng thế đúng thế! Nếu ta là nam nhân, ta cũng đi truy Diệp tiểu thư!”
“Đúng, nhưng nếu như hắn là Sầm ngũ gia, tại sao lại xuất hiện ở phòng in ấn?”
“Ở phòng in ấn tính là gì? Ta vừa mới còn chứng kiến hắn đi phòng tài vụ! Xem ra hẳn là làm việc vặt cho Diệp hội trưởng!”
Làm việc vặt? Sầm ngũ gia thế mà tại Thuận Hi tập đoàn làm việc vặt!
“Trời ạ, đây là cái gì tình yêu thần tiên.”
“Siêu cưng chiều a!”
“Tổng giám đốc bá đạo hóa thân tiểu trợ lý làm việc vặt sao? Ta cũng muốn có một bạn trai như vậy.”
“Thật hâm mộ Diệp hội trưởng a!”
Đám người ngươi một lời, ta một câu, ngôn từ ở giữa đều là ao ước giống như Diệp Chước.
Đây chính là Sầm ngũ gia! Từ trước đến nay đều là người khác làm việc vặt cho Sầm ngũ gia. Lúc nào Sầm ngũ gia cam tâm tình nguyện làm việc vặt cho người khác như thế?
Triệu Tuyết Ngâm vừa vặn từ bên cạnh đi qua. Nghe tới lời nói này, đáy mắt tất cả đều là thần sắc châm chọc. Diệp Chước cũng chỉ xứng với loại người này! Nam nhân chân chính, là khinh thường làm việc vặt cho nữ nhân. Tên giả mạo chính là tên giả mạo. Đến cùng không phải là Ngũ Gia chân chính. Giống Sầm Thiếu Khanh loại này không có chút nào khí khái nam tử hán nam nhân, căn bản không xứng xưng Ngũ Gia. Sầm gia mặc dù là đệ nhất đại gia Hoa Hạ, nhưng là cùng Ngũ Gia tập đoàn DK so, chênh lệch cũng không phải một điểm nửa điểm. Tập đoàn DK là xếp thứ nhất tại bảng xếp hạng quốc tế. Sầm gia chỉ là đệ nhất đại gia Hoa Hạ mà thôi. Hai người cũng không có chút nào khả năng so sánh!